Hà Nam Quê

Mỹ thực trong lòng các bạn là gì?
Với mình là bánh cuốn hành phi
Mình ở Hà Nam. Quê mình mọi người đều chỉ ăn bánh cuốn lạnh với hành phi đơn giản như này thôi.
Nhớ hồi còn đi học, sáng nào cũng ra chợ mua 3k bánh cuốn về ăn, ngày nào cũng mắc nghẹn vì ăn vội ăn vàng, không phải không có thời gian mà chỉ là không thể kiềm chế được cảm giác cắn 1 miếng bánh to thật to. Đến trưa đi học ở lại trường, mẹ cho 5k thì chỉ ăn hết 3k bánh cuốn ở chợ. Sạp hàng chợ huyện bé xíu, đông chật người qua lại. Mình và mấy đứa bạn ngồi trên chiếc ghế gỗ dài lau đũa đợi cô bán hàng lấy bánh. Cô bán cho biết bao thế hệ học sinh ở huyện rồi. Đứa nào cũng mải miết nhìn bàn tay thoăn thoắt bóc từng lớp bánh trong thúng. Bánh cuốn Hà Nam được làm sẵn từ sáng sớm, để nguội và cứ chồng lên nhau từng lớp từng lớp mỏng, dai. Cô bán hàng cắt sẵn bánh ở trong thúng, rồi mở hộp hành phi vàng ươm, giòn tan xoa lên từng lớp bánh, sau đó xếp ngay ngắn vào cái đĩa nhựa. Lúc nào mình cũng bảo cô cho cháu nhiều hành vào, vì thứ làm nên hương vị đặc trưng của bánh cuốn chính là những lát hành thơm ngon được phi bằng tay ấy.
Nước chấm bánh cuốn đơn giản, chỉ là nước mắm pha loãng, thêm chút quất cho thơm, vài lát ớt cho cay nhè nhẹ thế mà hút hồn bao nhiêu người. Mình ở vùng quê nên chỉ ăn bánh cuốn chay như vậy. Còn nếu lên đến Phủ Lý thì mọi người ăn kèm với chả thịt nướng thơm lừng và chút ít rau sống.
Chục năm sống trên Hà Nội, thử ăn bánh cuốn nóng, bánh cuốn Cao Bằng, bánh cuốn Gia An... nhưng vẫn không thấy ngon. Lòng mãi nhớ về đĩa bánh cuốn chỉ bán vào phiên chợ sáng, đơn sơ, giản dị vậy thôi xem tiếp